Hai người yên lặng nhìn nhau, sau đó cùng mỉm cười rồi ra khỏi nhà vệ sinh.
Lúc hai người đi ra, bốn người đàn ông bên ngoài đã tan cuộc.
Thấy hai người các cô ra tới, Hạ Ý Hạo vội vàng chạy đến trước mặt Lâm San ân cần hỏi han: "Sao đi vệ sinh lâu vậy, có phải Tiểu Miêu Miêu bắt nạt em trong đó không?"
Lâm San lắc đầu, "Không phải."
Hạ Ý Hạo nghiêm túc nhìn Lâm San, "Nhất định là có, nếu con bé bắt nạt em thì em cứ nói thẳng với anh, anh sẽ không vì con bé là em họ anh mà bao che đâu."
Lâm San: "…"
Nghe được câu này của Hạ Ý Hạo, suýt nữa Tiểu Miêu Miêu đã tức chết.
Cô vào đó đấu tranh cho hạnh phúc suốt đời của anh ta, kết quả con hàng này lại báo đáp cô thế này đây.
"Hạ Ý Hạo, con heo ngu đần nhà anh."
"Em là em họ anh, anh là heo đần thì em là gì?"
Tiểu Miêu Miêu: "…"
Thế mà cô phải cạn lời.
Tiểu Miêu Miêu chống nạnh, bị Hạ Ý Hạo chọc giận đến phùng mang trợn mắt.