Tiểu Miêu Miêu híp mắt cười trêu chọc Hạ Ý Hạo, "Anh họ, bốn người các anh đánh mạt chược, để một cô gái như Lâm San ngồi chỗ các anh thế này mà thích hợp à?"
Hạ Ý Hạo vẫn vững vàng như núi Thái Sơn, "Vẫn thích hợp hơn ngồi cạnh em với chị dâu."
Trước khi ra nước ngoài, Lâm San với Tiểu Miêu Miêu và Điền Mật đã từng có khúc mắc với nhau.
Anh ta không biết hiện giờ mối quan hệ của Lâm San với các cô ấy như thế nào, nhưng theo bản năng vẫn không muốn để cô ta bị tổn thương.
Sao Tiểu Miêu Miêu có thể không hiểu suy nghĩ trong lòng Hạ Ý Hạo, cô không nói gì mà chỉ trừng mắt nhìn.
"Anh họ, anh đừng nghĩ em nhỏ mọn thế chứ!"
"Chẳng lẽ anh nghĩ không phải thì em sẽ không phải à?"
Hạ Ý Hạo tuyệt đối không đề cao em gái họ mình, bởi gương mặt nhỏ nhắn thuần khiết đáng yêu kia của Tiểu Miêu Miêu đã lừa gạt không biết bao nhiêu người rồi.
Trên thực tế, con nhóc này chính là một tiểu nhân có thù tất báo.