Ngón tay ấm áp lưu luyến lướt qua khóe miệng cô. Tiểu Miêu Miêu cười híp mắt, chế nhạo: "Nhiều năm không gặp, cái tính bảo mẫu của Thất cách cách vẫn y như cũ nhỉ!"
Từ nhỏ đến lớn, cô đã được Thất cách cách chăm sóc hệt như con gái của anh vậy.
Bây giờ cô trưởng thành rồi, cũng đã trở thành người phụ nữ của Thất cách cách rồi, nhưng dường như anh lại càng nồng nhiệt chăm sóc cô như một đứa bé hơn.
Hạ Kỳ nhếch môi, cất giọng nói trầm khàn cuốn hút vương ý cười vui vẻ: "Ừ, vậy nên em phải nhanh chóng sinh cho Thất cách cách một bé cưng, để cho anh làm một bảo mẫu hàng thật giá thật."
Tiểu Miêu Miêu: "..."
Trêu ghẹo người ta chẳng thành, còn bị người ta trêu ghẹo lại.
Sinh con, thật đúng là một việc vô cùng kích thích!
Sau khi ăn bữa sáng xong, Hạ Kỳ ném cho Tiểu Miêu Miêu mấy tờ đề thi trắc nghiệm.