Hạ Kỳ cúi đầu nhìn cô bé đang ghen với máy tính, rồi bèn dang tay ra, ôm lấy Tiểu Miêu Miêu, để cô ngồi trên đùi mình.
Mũi chân bất chợt rời khỏi mặt đất, đợi đến lúc hoàn hồn lại thì cô đã ngồi trên đùi Thất cách cách rồi.
Cánh tay mạnh mẽ của anh đang ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.
Tiểu Miêu Miêu im lặng ngồi trong lòng Hạ Kỳ. Cô ngẩng đầu nhìn màn hình hiển thị trên máy tính, trên đó đã không còn là những chữ khó hiểu nữa, mà là những mã code còn khiến người ta đau đầu hơn cả chữ.
Mọi người đều nói mưa dầm thấm lâu. Ấy thế mà từ nhỏ cô đã ở bên Thất cách cách, xem anh soạn mã code, vậy mà lần nào cô cũng ngủ gật.
Lần này cũng không phải là ngoại lệ.
Trên màn hình là những dãy code hoa mắt như thể sắp nhảy ra khỏi màn hình, lại giống từng vòng xoáy lốc đang nhảy múa trong mắt cô.
Đến tận khi cô choáng váng mới thôi.
Cái đầu nhỏ của cô cứ gật lên gật xuống.