Muốn tự đi bộ về nhà thì đúng là không có khả năng.
Khi đi mệt rồi, Hạ Kỳ bèn kéo Tiểu Miêu Miêu ngồi xuống ghế dài ở ven đường nghỉ ngơi: "Anh gọi tài xế tới đón chúng ta, nhé?"
"Không muốn." Tiểu Miêu Miêu ôm lấy eo anh, dán khuôn mặt vào lồng ngực của anh:"Em muốn anh đi với em bằng tàu điện ngầm."
"Hả?"
Đi tàu điện ngầm đúng là một trải nghiệm hết sức mới lạ đối với Hạ Kỳ, nhưng với Tiểu Miêu Miêu thì lại là một phương tiện giao thông quen thuộc.
Mấy năm Thất cách cách không ở đây, cô và Bảo Bối, Mi Mi đã trải nghiệm gần như toàn bộ các phương tiện đi lại.
Trong đó tàu điện ngầm là đi nhiều hơn cả.
Hạ Kỳ đứng nhìn cô bé thuần thục mua vé tàu, dẫn anh xuống cửa tàu điện ngầm, bỗng nhiên anh lại có cảm giác cô bé mình nuôi nhiều năm đã lớn lên.
Giờ này không có nhiều người di chuyển bằng tàu điện ngầm, trong khoang tàu rộng rãi chỉ có hai người họ.