"Không có quan hệ gì hết."
Đường Tông Thần vẫn nở nụ cười ôn hòa. Ngoài nụ cười hơi xa cách, trên gương mặt anh tuấn phơi phới gió xuân không còn gì khác.
Bạch Văn Lệ coi nhẹ sự không thoải mái trong lòng, mặt mày hiện lên nụ cười trang nhã: "Chúng ta đi vào đi!"
"Được."
Hai người lại chuẩn bị bước đi.
Tiểu Miêu Miêu tăng tốc chạy nhanh hơn mấy bước.
Cánh tay bị người ta tóm lấy, Đường Tông Thần còn chưa kịp phản ứng thì một cái tát đã hướng về phía anh ta.
"Thứ đàn ông đểu cáng!"
Bốp…
Tiếng chửi và tiếng bạt tai cùng vang lên.
Trên mặt truyền đến cảm giác đau rát. Đường Tông Thần ngây ra, anh ta không ngờ được là sẽ bị tát, cũng không kịp tránh nên đã ăn trọn một cái tát của Tiểu Miêu Miêu.
Ở trong phòng tiệc ồn ào, tiếng bạt tai giòn giã không tính là to nhưng vẫn thu hút sự chú ý của một số người.