Sau khi ngồi lên xe, Tiểu Miêu Miêu lo lắng thú tính của Thất cách cách lại bùng phát nữa, thế là rất sáng suốt lựa chọn ngồi ghế sau.
Thấy cô nhóc chỉ muốn tránh xa mình, Hạ Kỳ khẽ nhíu mày.
"Miêu Miêu, anh đáng sợ lắm hả?"
"Không có, không có." Tiểu Miêu Miêu lắc đầu như giã tỏi.
Hạ Kỳ gác tay lên cửa xe, nhàn rỗi nhìn Tiểu Miêu Miêu: "Vậy sao Miêu Miêu lại ngồi ghế sau?"
Tiểu Miêu Miêu chỉ biết khóc thầm. Lẽ nào Thất cách cách không biết vì sao cô tránh xa anh sao? Còn không phải là sợ môi của mình bị hôn sưng lên, lát nữa không thể ra ngoài gặp ai hay sao?
Nhìn vào ánh mắt dường như không có ý tốt của Thất cách cách, Tiểu Miêu Miêu lập tức lo sợ, dối lòng mà trả lời: "Chỉ là em hơi mệt, muốn nằm ở ghế sau nghỉ ngơi một lát thôi."
"Ghế lái phụ cũng có thể để nằm ngang cho em nghỉ ngơi mà."