"Tổng Giám đốc, à… Tôi…" Thư ký Lý xấu hổ không để đâu cho hết.
Tổng Giám đốc mây mưa không đóng cửa, điều này không trách anh ta được!
Tiểu Miêu Miêu cũng không dám quấn lấy Hạ Kỳ nữa, vội bỏ hai cái chân đang quấn quanh hông Hạ Kỳ xuống.
Đôi mắt u ám sâu thẳm như đêm tối của Hạ Kỳ trừng thư ký Lý: "Cút ra ngoài."
"Vâng, vâng, vâng."
Thư ký Lý như được ân xá. Vừa bước ra khỏi văn phòng Tổng Giám đốc, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói trầm thấp kéo anh ta lại.
"Đóng cửa lại."
Mãi cho đến khi cửa phòng làm việc đóng lại, nhịp thở của thư ký Lý vẫn chưa được bình ổn.
Mẹ ơi, thật là đáng sợ.
Tổng Giám đốc không cho nữ trợ lý lên tầng, nên bây giờ tất cả tài liệu đều phải nhờ người trung gian là anh ta đưa tới tay Hạ Kỳ. Nhưng không ngờ, vừa đẩy cửa ra đã gặp phải cảnh thân mật của Tổng Giám đốc và bà chủ nhỏ. Phải nói rằng, tư thế thân mật của hai người thật đúng là quá nóng bỏng!
…