Sau khi vào phòng nghỉ, Hạ Kỳ vẫn không quên dùng mũi chân móc cánh cửa, đóng cửa lại.
Trong lúc trời đất quay cuồng, Tiểu Miêu Miêu bị Hạ Kỳ đặt lên trên chiếc giường lớn trong phòng nghỉ. Thân hình cao lớn áp lên trên cơ thể nhỏ bé mềm mại của cô.
Không cho Tiểu Miêu Miêu có cơ hội thở gấp, khi cô còn đang trong trạng thái ngây người, Hạ Kỳ đã trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Nụ hôn này không hề dịu dàng mà còn mang theo sự trừng phạt nho nhỏ. Cuối cùng, anh khẽ cắn lên đôi môi cô.
"Ư… Ưm…"
Nụ hôn của Hạ Kỳ khiến người ta ngạt thở, mà nơi mềm mại nhất trên người cô cũng bị xoa bóp thê thảm. Miệng Tiểu Miêu Miêu bất giác phát ra tiếng rên rỉ.
Tiếng rên rỉ đau khổ của Tiểu Miêu Miêu không hề đổi lại sự đối xử dịu dàng của Hạ Kỳ mà trái lại còn khiến nụ hôn thêm sâu hơn. Đến khi không khí trong miệng Tiểu Miêu Miêu bị cướp hết sạch, Hạ Kỳ mới buông cô ra.