Giọng của Hạ Kỳ rất sắc bén, mang theo vẻ lạnh lùng nghiêm nghị khiến người ta run sợ trong lòng.
Trái tim của Ngải Văn đập thật mạnh. Không phải là vì động lòng, mà là vì sợ hãi.
"Thầy là chồng chưa cưới của cô ấy thì sao chứ? Cho dù là chồng chưa cưới của cô ấy cũng khó tránh khỏi sự thật là thầy bị Tiểu Miêu Miêu cắm sừng."
Ngải Văn vừa nói dứt lời, mọi người đều rất khâm phục cô ta. Dám mắng Hạ Kỳ, cô bé này có lòng can đảm rất đáng khen.
Quả nhiên, khuôn mặt anh tuấn của Hạ Kỳ chợt sa sầm lại.
"Nói thì phải có chứng cứ."
"Chứng cứ ở ngay trên tay thầy đó."
Hạ Kỳ giơ chiếc điện thoại lên: "Cô nói những bức ảnh này à?"
"Sao hả? Lẽ nào mấy bức ảnh thân mật này còn chưa đủ để chứng minh chuyện Tiểu Miêu Miêu ngoại tình sao?"
Hạ Kỳ cười khẽ, trên mặt lộ ra vẻ chế giễu.
"Cô cảm thấy mình lấy bức ảnh thân thiết của tôi với vợ chưa cưới ra để bảo cô ấy ngoại tình thì tôi sẽ tin cô ư?"
"Không thể nào."