Tiểu Miêu Miêu lăn vào lòng của Hạ Kỳ, giơ chân quấn lên eo của Hạ Kỳ.
Cô vòng tay lên cổ anh, làm nũng nói: "Anh cũng bảo em là heo lười rồi mà, em không thèm dậy đâu!"
Hạ Kỳ buồn cười ôm lấy cô nhóc, hôn lên bên tóc mai của cô: "Nếu em không muốn rời giường thì chi bằng hãy vận động trên giường cùng anh nhé?"
Tiểu Miêu Miêu: "..."
Ánh mắt sáng rực ở trên đỉnh đầu khiến Tiểu Miêu Miêu không dám ngẩng đầu lên.
Một tiếng gõ cửa đã cắt ngang tình cảnh lúng túng của Tiểu Miêu Miêu.
Thư ký Lý biết rõ hai người ở bên trong chắc chắn đang... Cho nên, anh ta rất biết điều mà gõ cửa.
"Tổng Giám đốc, máy bay sắp hạ cánh rồi ạ."
Giọng của thư ký Lý xuyên qua cánh cửa khoang máy bay truyền đến.
"Được, tôi biết rồi."
Tiểu Miêu Miêu ngẩn người, ló đầu ra khỏi lòng của Hạ Kỳ, giương đôi mắt ngân ngấn nước nhìn Hạ Kỳ với vẻ nghi ngờ: "Thất cách cách, không phải chúng ta đang ở nhà ư, sao lại lên máy bay rồi?"