Hạ Ý Hạo cười, sau đó mở máy ảnh, muốn xem ảnh chụp bên trong.
Lâm San bỗng nhiên trừng to mắt, vươn tay giật lại máy ảnh: "Anh muốn làm gì, mau trả máy ảnh lại cho tôi."
Trong này có ảnh cô ta chụp lén, nếu bị anh ta nhìn thấy thì xong đời.
Trước khi Lâm San đưa tay qua, Hạ Ý Hạo liền giơ cao máy ảnh lên.
Lâm San tức giận ôm lấy cánh tay của Hạ Ý Hạo, với lấy máy ảnh, nhưng với không tới.
Lâm San cao một mét sáu, chỉ có thể coi là có chiều cao trung bình trong đám nữ sinh, nhưng trước mặt Hạ Ý Hạo thì chiều cao này chả có ý nghĩa gì.
Cô ta không hề để ý rằng bây giờ cô ta đã áp sát vào người Hạ Ý Hạo, không chút kẽ hở.
Lâm San cố chấp đòi lại máy ảnh từ Hạ Ý Hạo: "Này, anh mau đưa máy ảnh cho tôi, nếu không tôi nhất định cho anh đẹp mặt."
"Không cần cô cho, mặt tôi vốn đã rất đẹp rồi."
Lâm San càng phản ứng quá khích thì càng chứng minh trong máy ảnh này có thứ gì đó mờ ám.