Hạ Kỳ lạnh lùng lên tiếng: "Lý do không chính đáng nên bị bác bỏ."
Tiểu Miêu Miêu bĩu môi: "Thất cách cách, anh ngang ngược quá rồi đó."
Hạ Kỳ cởi áo sơ mi trắng ra, xoay mũi chân lại, hai tay ôm eo Tiểu Miêu Miêu, ép cô lên trên tủ quần áo.
Mũi anh cọ lên mặt Tiểu Miêu Miêu, hơi nóng phả lên mặt cô khiến cô thấy ngứa ngáy.
Trước mặt là vóc dáng khiến người ta phải sục sôi máu của Thất cách cách, trong hơi thở là mùi hương dễ chịu trên người Thất cách cách, bên tai là giọng nói dễ nghe khiến người ta mang thai của Thất cách cách. Lại còn bị ép lên tủ bằng tư thế mập mờ này khiến đầu Tiểu Miêu Miêu trống rỗng, không nghĩ được gì hết, mặt mày đỏ bừng nhìn Hạ Kỳ.
"Thất cách cách, anh…"
Hạ Kỳ cúi đầu, bất thình lình hôn nhẹ lên môi Tiểu Miêu Miêu, ngả ngớn nhướng mày: "Không phải là em thích anh ngang ngược với em sao?"
Bị người ta đoán trúng tim đen khiến Tiểu Miêu Miêu kích động phát điên luôn.