Dương Kiêu Sách cho rằng Tiểu Miêu Miêu nói muốn hủy hôn là vì cô phát hiện giữa cô và Hạ Kỳ không có tình yêu, chứ không hề nghĩ tới lý do này.
Rồi anh ta bất giác nhìn vào đũng quần của Hạ Kỳ.
Bệnh khó nói ư…
Ánh mắt khác thường của Dương Kiêu Sách làm Hạ Kỳ bực muốn chết.
Anh có bệnh khó nói? Anh vì ai chứ?
Để không làm tổn thương cô nhóc, nửa đêm nào anh cũng chạy vào nhà tắm xối nước lạnh.
Sự thương tiếc của anh dành cho cô nhóc lại biến thành bệnh khó nói. Nếu anh còn nhịn nữa thì sẽ mắc bệnh khó nói đó thật mất.
Nhân lúc Dương Kiêu Sách đang ngây người, Hạ Kỳ đột nhiên kéo Tiểu Miêu Miêu vào lòng mình. Trong lúc trời đất quay cuồng, Tiểu Miêu Miêu đã bị Hạ Kỳ vác lên vai ôm vào nhà với tư thế lộn đầu xuống đất.
Cảm giác bị chổng ngược thật sự rất khó chịu, Tiểu Miêu Miêu chau mày đấm Hạ Kỳ, vùng vẫy loạn xạ.
"Thất cách cách, Thất cách cách, lão già này, thả em xuống."
Bốp…