Ngày hôm sau là ngày Hạ Kỳ đến trường dạy học.
Anh mặc một bộ vest màu xám bạc, còn đeo thêm một cái kính để giấu đôi mắt sâu thẳm như biển cả của mình, cả người tỏa ra khí chất nho nhã, hào hoa lịch thiệp.
Lúc xuống dưới tầng, đôi mắt dịu dàng của anh quét qua phòng khách: "Thím Nghiêm, Tiểu Miêu Miêu đâu rồi?"
Thím Nghiêm thấy cách ăn mặc của Hạ Kỳ, giật mình đáp: "Miêu Miêu bảo để tránh gây ra hiểu lầm không cần thiết, cô bé sẽ tiếp tục ngồi xe do tài xế lái đến trường, sau đó cháu sẽ tự lái xe tới đấy."
Sắc mặt của Hạ Kỳ trầm xuống. Là ai đã nói muốn đến trường cùng anh chứ? Bây giờ cô nhóc lại chạy đi một mình rồi.
Thím Nghiêm lại nói thêm: "Miêu Miêu còn nói xe của cháu quá dễ gây chú ý, cô bé đã thay cháu đổi một chiếc xe khác rồi."
Hạ Kỳ nhướng mày, trầm giọng hỏi: "Xe mới ở đâu?"