Phát Xít nhấp một ngụm rượu, nhếch mép châm chọc: "Hạ Hạ, đàn ông không uống rượu trước giờ đều không phải đàn ông chân chính."
Hạ Kỳ lặng lẽ đáp lại: "Thích uống rượu cũng không nhất định là đàn ông."
"Ha ha…" Tiếng cười khoa trương của Phát Xít vang vọng khắp phòng VIP, Hạ Kỳ vẫn luôn bình tĩnh như lúc đầu.
Một lúc sau, Phát Xít ngưng cười, vươn tay: "Chào cậu, tôi tên William."
Hạ Kỳ hiểu, đây là một sự công nhận. Anh cũng đưa tay ra bắt tay với William: "Hạ Kỳ."
Hai bên đều đã nói rõ thân phận, cũng công nhận đối phương. Mấy lời tiếp theo cũng không còn gượng gạo.
Hạ Kỳ biết, Phát Xít, cũng là William, chính là lãnh đạo tối cao trong tổ chức.
Sự công nhận của anh ta cũng đại diện cho sự công nhận của tổ chức.
Đảo mắt quanh phòng VIP trống trải, Hạ Kỳ mở miệng: "Những người khác trong tổ chức đâu?"