Catherine hít sâu một hơi.
Cô nàng phải tao nhã, phải tao nhã, so đo với một cô bé sáu tuổi, cô nàng sẽ thua.
Từ lúc xem tivi ban nãy là Catherine đã nghi ngờ thân phận của Tiểu Miêu Miêu rồi. Bây giờ nghe cô bé ngủ chung phòng với Hạ Kỳ thì càng nghi ngờ hơn.
Cố gắng nặn ra một nụ cười, Catherine hỏi: "Miêu Miêu, em và Hạ Kỳ có quan hệ thế nào vậy?"
"À…"
Tiểu Miêu Miêu còn chưa nghĩ ra nên nói thế nào, thì Hạ Lâm nãy giờ vẫn cúi đầu đột nhiên mở miệng nói: "Chị ấy là vợ sắp cưới của anh em, cũng là chị dâu của em."
"Là con bé sao?" Catherine chỉ vào Tiểu Miêu Miêu, quan sát Tiểu Miêu Miêu từ trên xuống dưới bằng đôi mắt xanh biếc, cất giọng khinh miệt: "Hạ Lâm, em không đùa với chị đấy chứ, anh của em mà lại thích một con bé còn hôi sữa này sao?"
Một cậu thiếu niên mười sáu tuổi yêu đương với một cô bé sáu tuổi? Móa nó chứ, đúng là hoang đường!