Lời Miêu Kỳ Phong vừa ra khỏi miệng, lập tức liền có người đứng ra phản bác cậu ta.
"Nhỡ đâu chúng tôi gửi đồ cho cậu rồi cậu chiếm làm của riêng, không đưa cho nam thần thì phải làm sao?"
"Cậu đây trông giống loại người như thế sao?" Miêu Kỳ Phong bực bội chất vấn.
"Cái này chúng tôi làm sao biết được. Dù sao cũng không thể trông mặt mà bắt hình dong, mọi người nói có phải không?"
"Đúng vậy! Hơn nữa, tôi thường xuyên thấy cậu ôm đồ ăn vặt. Ngộ nhỡ một ngày nào đó cậu chợt buồn mồm, lấy đồ mà chúng tôi đưa cho nam thần để ăn, thế phải làm sao?"
"Đúng thế! Đúng thế! Chúng tôi không dám đưa cho cậu."
Một đám người ở phía sau cũng ồn ào phụ họa theo.
"Ối dời m* nó! Xem xem cái tính nóng nảy của tôi."