Ở một nơi khác.
Chiếc Knight XV dừng trước cổng doanh trại binh chủng đặc công, cửa kính xe hạ xuống, lộ ra gương mặt tuấn tú của Miêu Kỳ Phong.
Trong quân đội, gương mặt của Miêu Kỳ Phong tương đương với một tấm thẻ ra vào, dù là đi đến doanh trại nào, chỉ cần anh lộ mặt, lính gác cổng nhất định sẽ ngoan ngoãn mở cửa.
Suy cho cùng chỉ có anh mới hai mươi chín tuổi đã là trung tướng, lại từng bước đi lên cấp bậc này bằng công trận của mình.
Quả nhiên, vừa thấy mặt Miêu Kỳ Phong, trong nháy mắt, người lính gác cổng bèn chào theo kiểu nhà binh, "Chào trung đoàn trưởng."
"Mở cửa."
"Vâng."
Lúc Miêu Kỳ Phong đi đến phòng họp, trong phòng toàn là sĩ quan các cấp.
Nghe tiếng cửa phòng mở ra, bọn họ nhao nhao nhìn sang, thấy người vào là Miêu Kỳ Phong thì ánh mắt ai nấy lộ vẻ nghi hoặc.
"Sư đoàn trưởng Mạc, đây là ai?"