Miêu Kỳ Phong vô tội sờ mũi, "Bà xã à, anh vẫn luôn thế này mà, chẳng lẽ em không thích?"
Hạ Lâm nhìn Miêu Kỳ Phong đang bị mình đạp lên, đôi mày càng nhíu chặt hơn.
Anh đường đường là sĩ quan cao cấp trong quân đội, cô cũng có nghe về biệt danh Diêm La Vương cùng với tác phong cứng rắn quyết liệt của anh, sao trước mặt cô lại biến thành đồ lưu manh không đứng đắn thế này?
Nếu Miêu Kỳ Phong biết được suy nghĩ của Hạ Lâm, nhất định anh sẽ cười tít mắt mà nói với cô rằng bây giờ không giống ngày xưa nữa, trước kia anh khốn khổ vì tình, vẫn luôn đè nén bản thân, còn bây giờ cô đã thuộc về anh, dĩ nhiên anh sẽ buông thả hơn trước.
Hạ Lâm đứng đó nhìn Miêu Kỳ Phong, rồi từ từ ngồi xuống, khóe môi cong lên.
"Nếu em nói em không hài lòng về anh thì sao?"