Vì có Hạ Kỳ đả thông tư tưởng từ trước nên Tiểu Miêu Miêu đã có thể bình tĩnh đối mặt với buổi lễ trao giải lần này.
Đoạt được giải thì cô nhận, còn nếu hôm nay không có thì một ngày nào đó cô sẽ đoạt được giải thưởng này, Tiểu Miêu Miêu có nghị lực, cũng có lòng tin.
Nhưng khi nghe người dẫn chương trình phát biểu và công bố tên, cô vẫn không nhịn được mà căng thẳng.
Tiểu Miêu Miêu túm lấy làn váy, đúng lúc này chợt có một bàn tay ấm áp đặt lên mu bàn tay cô, cô hơi sửng sốt, rũ mắt nhìn bàn tay đang đặt lên tay mình.
Nỗi căng thẳng trong lòng cứ thế không cánh mà bay, cô ngẩng đầu lên, khi đối diện với đôi mắt ân cần của Hạ Kỳ, hai người hiểu ý mỉm cười, không cần phải nói thêm điều gì.
Khi khách mời trao giải trên sân khấu bắt đầu công bố "Giải nữ diễn viên xuất sắc nhất", Tiểu Miêu Miêu đứng ngồi không yên, chỉ hận không thể chạy tới nhìn thử cái tên trong tay người dẫn chương trình.
Nhưng lý trí đã giữ cô để cô vẫn ngồi yên tại chỗ.