"Hừm..." Miêu Miêu bĩu đôi môi nhỏ nhắn, nghiêm túc suy nghĩ một lúc lâu mới nói, "Nể tình chị đẹp như vậy nên em sẽ nói cho chị biết."
"Ừ, nói chị nghe xem nào."
"Vì anh trai em bận rộn nhiều việc lắm, bận đến mức không có thời gian mà ăn cơm, không có thời gian ở bên người thân, cũng vì làm việc triền miên mà hay sinh bệnh, anh ấy còn không có thời gian mà nằm viện nữa cơ." Miêu Miêu giơ ngón tay ra đếm rõ ràng từng điều một, "Nếu mà chị làm bạn gái của anh trai em, vậy thì chẳng phải anh ấy sẽ không có thời gian để ở bên chị sao? Nếu thế thì chị sẽ rất rất đau lòng cho mà xem."
Nguyễn Tây Hạ cảm thấy ấm lòng, những năm qua, cô đã trở thành mẫu người mà mình muốn trở thành. Cô là con gái ngoan trong mắt bố mẹ, là nữ thần đích thực trong lòng fan hâm mộ, song chẳng có mấy ai để ý rằng Nguyễn Tây Hạ có đau lòng hay không.
Làm sao mà cô không đau lòng cho được chứ, cho dù cô là Nguyễn Tây Hạ thì sao, cô cũng chỉ là một cô gái mà thôi.