Bước chân Ninh Hề Nhi khựng lại, ánh mắt đen láy như ngưng lại.
"Anh Kỷ… Kỷ Dạ Bạch à?" Cô không dám tin hỏi lại.
Tiêu Hi Thần gật đầu, mặt khổ sở như ăn mướp đắng, "Chị dâu à, chị đừng cãi nhau với anh Kỷ nữa mà, anh Kỷ không vui thì người chịu tội là đám đàn em bọn em đấy!"
Ồ ồ ồ, làm đàn em đúng là cực khổ nhỉ!
Ninh Hề Nhi cắn đôi môi anh đào, sau đó nở nụ cười bất đắc dĩ, "Tôi không biết cậu ấy đang giận cái gì nữa…"
"Ôi ngất mất, chị dâu à, đàn ông ghét nhất cái gì chị biết không? Đó là bị cắm sừng ấy!" Tiêu Hi Thần đỡ trán, "Chị hẹn hò với thằng đàn ông khác thì tất nhiên anh ấy phải điên lên rồi!"
Hẹn hò?
Cô hẹn hò với thằng đàn ông nào, bao giờ?