Ôn Tư Niên bị mắng té tát mắng xối xả, còn định nói thêm chút gì đó nhưng người đại diện đã vội tắt máy.
"Đáng chết!"
Ôn Tư Niên tiện tay quăng luôn điện thoại, chiếc điện thoại vô tội chỉ vừa tiếp xúc với mặt sàn gỗ thân thương đã lập tức thân xác chia lìa.
Hứa Lưu Ly dịu dàng thăm hỏi: "Tư Niên, có chuyện gì vậy?"
Ôn Tư Niên là kẻ sĩ diện, nghĩ rằng chuyện này quá mất mặt, không muốn nói cho Hứa Lưu Ly biết, bèn nở một nụ cười an ủi, "Chỉ là chuyện nhỏ thôi, rồi mọi chuyện sẽ đâu vào đó, em đừng lo."
"Ừm, anh tài giỏi như vậy, em tin chắc cho dù có xảy ra chuyện gì anh đều có thể giải quyết được! Anh ở trong lòng của em chính là một Super Man!"
Từng lời của Hứa Lưu Ly đều rất chân thành, ánh mắt cũng chân thành khiến cho Ôn Tư Niên càng nghe càng thấy thoải mái. Anh ta bèn đẩy cô ta xuống giường, lời nói đầy mập mờ: "Cục cưng, anh muốn em..."