Khuôn mặt đẹp trai của Kỷ Dạ Bạch tràn đầy giận dữ, ánh mắt như bùng lên ngọn lửa muốn thiêu cháy Ninh Hề Nhi.
Ninh Hề Nhi bất an cắn môi, cô siết chặt quyển truyện đang cầm trong tay trong vô thức.
Cô và Du Nhiên ở trong tiệm truyện đọc truyện rất lâu, sau đó cô đưa Du Nhiên về nhà. Quyển truyện tranh này rất hay nên sau khi về nhà, cô vẫn không kiềm chế được lấy ra muốn xem hết đoạn kết, cô thức cả đêm để đọc nó.
Kỷ Dạ Bạch đột nhiên xông vào khiến cô giật mình hoảng hốt.
"Kỷ Dạ Bạch, cậu có sao không đấy, uống say rồi sao? Tôi là ai? Đây là số mấy?" Cô giơ hai ngón tay quơ quơ trước mặt Kỷ Dạ Bạch.
Động tác này như là giọt nước tràn ly, khiến con sư tử dữ tợn đang ngủ say bừng tỉnh giấc, Kỷ Dạ Bạch bắt lấy tay cô, sau đó nghiêng người đè chặt người cô xuống giường.
"Này, cậu lên cơn động rồ à!" Ninh Hề Nhi tức giận chống đối, "Tôi còn chưa đọc hết quyển truyện mà..."