Cậu bé vừa nói xong thì tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía hai đứa bé.
Ninh Hề Nhi cảm thán, gen của nhà họ Hàn tốt thật đấy, còn nhỏ tuổi vậy mà kĩ năng tán gái đã đạt level max rồi!
Miêu Miêu chớp chớp mắt, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, trông cứ như một quả táo đỏ.
"Cậu thích tớ à?"
Hàn Nại Sâm khẳng định: "Rất thích rất thích."
"Hừ, tớ chỉ thích cậu một chút xíu thôi." Miêu Miêu tỏ vẻ kiêu ngạo, vừa nhìn đã biết chính là người nhà họ Kỷ: "Nếu cậu thích tớ thì phải nhiều hơn tớ thích cậu! Nếu không tớ sẽ không thích cậu nữa!"
Khóe miệng Hàn Nại Sâm cong lên, nở nụ cười vô cùng đẹp trai.
Ninh Hề Nhi nhìn mà ôm mặt, nhỏ giọng nói: "Thật muốn ôm cậu nhóc đó thơm một cái, mấy bé trai nhỏ nhỏ xinh xinh thế này thật đáng yêu."
Kỷ Dạ Bạch ho khẽ một tiếng, chỉ chỉ vào má của mình: "Anh đây không ngại cho em thơm đâu."