Sắc mặt Ninh Cảnh Thâm đột nhiên thay đổi, ông ta nhấn gọi điện thoại nội bộ theo bản năng, nhưng nghe thấy một tiếng lên đạn rõ ràng vang lên.
Ông ta bất giác buông lỏng tay ra.
Bảo vệ có tới nhanh thì xung không nhanh bằng súng.
Cơ thể Kỷ Dạ Bạch căng thẳng, tùy cơ ứng biến, đôi mắt nhìn ra ngoài, tầng cao nhất vắng vẻ, ngoài thư ký ra thì không còn ai khác.
Đương nhiên, camera cũng hỏng rồi, người khác ở xung quanh bị đưa đi rồi.
"Ai sai mày tới đây? Tao có thể cho mày gấp đôi số tiền." Dù sao Ninh Cảnh Thâm cũng là người lăn lộn trong giới thương trường bao nhiêu năm, ông ta lạnh lùng nói.
Người đàn ông cười chế giễu, dường như không có ý cò kè mặc cả, đẩy thư ký về phía Kỷ Dạ Bạch, nhân lúc này quả quyết nổ súng.
Lồng ngực của Ninh Cảnh Thâm tóe máu, mà Kỷ Dạ Bạch cũng chuyển thế tấn công, chộp lấy súng trong tay của gã đàn ông kia.