"Ông có ý gì? Bây giờ Ninh thị đang trên đà phát triển, Lục thì thì chồng chất nguy cơ, bây giờ ông lại ly hôn thì Lục thị sẽ tiêu tùng mất!"
Nghe thấy những lời này, Ninh Cảnh Thâm cười khổ.
"Thanh Hà, vì sao khi tôi nhắc đến chuyện ly hôn với bà, phản ứng đầu tiên của bà không phải là vấn đề tình cảm của chúng ta, mà lại là chuyện công ty chứ?"
Lục Thanh Hà giật mình, lập tức quay mặt đi, giấu mặt dưới làn tóc.
Ninh Cảnh Thâm nhìn bà ta chăm chú, trên gương mặt được chăm sóc tốt kia có vài vết cào do vừa rồi Lục Cẩm Cẩm phát điên cào, cặp mắt bà ta lạnh tanh, từ đầu tới cuối không hề có bóng dáng của ông.
"Bà kết hôn với tôi là vì Lục thị, đúng không?"
Lục Thanh Hà bực bội nói: "Nếu không thì sao? Chúng ta đều không phải thanh niên mười bảy mười tám tuổi đầu, còn yêu đương tình cảm gì nữa? Tóm lại, tôi nói cho ông biết, tôi sẽ không đồng ý chuyện ly hôn đâu!"