Tiếng thở dốc trầm thấp đan xen hòa quyện cùng với những tiếng rên rỉ, cả căn phòng tràn ngập bầu không khí ám muội.
…
Phòng giám sát.
Kỷ Dạ Bạch nhìn màn hình, rồi nhanh chóng liếc sang chỗ khác, hắn thờ ơ dặn dò bảo vệ: "Khi nào quay xong video, thì gửi một bản tới hòm thư của tôi."
"Vâng, thưa cậu Kỷ."
Lục Cẩm Cẩm không hề hay biết, khách sạn Thương Lan này, người nắm cổ phần lớn nhất chính là tập đoàn nhà họ Kỷ.
Chuyện cô ta mua chuộc bồi bàn đã bị Kỷ Dạ Bạch biết được ngay từ đầu.
Hắn phối hợp với màn diễn vụng về của cô ta, cô ta muốn bẫy hắn để lên giường với cô ta, vậy thì hắn sẽ tiếp chiêu, dễ dàng bẫy ngược lại cô ta.
Rượu mà người bồi bàn kia đưa cho hắn là rượu bình thường.
Còn rượu mà Lục Cẩm Cẩm uống, mới là ly rượu đã bị bỏ thuốc.
Thuốc kích thích cực mạnh, còn mang theo tác dụng gây ra ảo giác.
Chỉ sợ Lục Cẩm Cẩm lúc này còn đang chìm trong ảo tưởng, cho rằng cô ta và Kỷ Dạ Bạch đang ngủ cùng nhau.