Bước chân Hứa Lưu Ly không hề dừng lại, cô ta hoàn toàn không phản ứng lại cái tên Đổng Anh Lạc kia dù chỉ một chút.
Kỷ Dạ Bạch ung dùng nhìn bóng lưng cô ta, "Hứa Lưu Ly."
Hứa Lưu Ly đáp lại rồi quay người, trên mặt hiện lên biểu cảm khó hiểu rất đúng mực, "Cậu vừa gọi tôi đấy à?"
Ninh Hề Nhi thấy rợn hết sống lưng, nếu Kỷ Dạ Bạch nhận sai người thì không sao, nếu Kỷ Dạ Bạch không sai thì kỹ năng diễn xuất của Hứa Lưu Ly thật sự quá kinh khủng...
Nhưng rõ ràng là hai người với hai khuôn mặt hoàn toàn khác nhau, tại sao Kỷ Dạ Bạch lại gọi cô ta là Đổng Anh Lạc?
"À, tôi quen một cô gái tên là Đổng Anh Lạc, cô thấy cái tên này thế nào?" Kỷ Dạ Bạch mỉm cười đầy bí hiểm.
Hứa Lưu Ly cười dịu dàng, "Tên rất hay."
Kỷ Dạ Bạch im lặng quan sát biểu cảm của Hứa Lưu Ly, phát hiện cô ta vẫn vô cùng tự nhiên, đôi mắt không né tránh mà nhìn thẳng vào hắn đầy tự tin.
Chẳng lẽ hắn đã nhầm rồi sao?