"Cậu Kỷ đang đùa tôi đấy à?" Ông Kiều cười.
Kỷ Dạ Bạch khẽ nhếch đôi môi mỏng, giọng nói lạnh lùng nhưng không thiếu khí thế, "Ông Kiều nghĩ tôi đang nói đùa sao?"
Nụ cười trên mặt ông Kiều tắt ngấm. Vừa rồi ông ta còn mỉa mai Kiều Nam Thành là một con chó, giờ thì Kỷ Dạ Bạch nói muốn chuyển hộ khẩu của Kiều Nam Thành về nhà họ Kỷ, vậy chẳng hóa ra hắn đang vả thẳng vào mặt ông ta hay sao?
Song ông ta lại không làm gì được cả.
Dù sao thì ông ta cũng không thể đắc tội với nhà họ Kỷ.
"Nếu ông Kỷ không nói gì thì tôi sẽ coi như ông đã đồng ý rồi đấy nhé." Kỷ Dạ Bạch khoác tay lên vòng eo thon của Ninh Hề Nhi, trên gương mặt của hắn thoáng hiện lên sự ngang ngược, "Chào ông."
Mặt ông Kiều đen còn hơn cả đáy nồi. Thằng nhóc này có ý gì đây? Ông ta khinh thường Kiều Nam Thành, vậy nên Kỷ Dạ Bạch cũng khinh thường ông ta ư?
...