"Tại sao? Tại sao anh phải làm như vậy?" Khóe mắt Lục Cẩm Cẩm đỏ bừng, không cam lòng nhìn chằm chằm Kỷ Dạ Bạch, "Anh Dạ Bạch, anh làm như vậy sẽ hủy hoại Lục thị của chúng em, hủy hoại dì út của em."
Lớp trang điểm của cô ta nhòe hết, quần áo Lục Thanh Hà cũng lộn xộn, búi tóc rời rạc, hai người đều cực kỳ chật vật.
Ninh Hề Nhi à lên một tiếng nhẹ bẫng, trong mắt không có chút đồng tình nào với hai cô cháu nhà bọn họ, "Lúc công ty của Ninh thị đứng trước vô vàn nguy cơ, lung lay sắp đổ thì Lục thị các người lấy bản thảo của Ninh thị đi sao chép, tung ra thị trường để kiếm lợi nhuận. Các người có nghĩ tới điều này sẽ hủy hoại Ninh thị hay không? Không, các người không hề nghĩ đến việc đó, các người hưởng thụ sự tâng bốc, danh lợi, tiền tài. Giờ đây chẳng qua chúng tôi chỉ dùng chiêu gậy ông đập lưng ông đáp trả các người mà thôi, các người tự làm tự chịu, chẳng trách ai khác được!"