Ninh Hề Nhi cắn môi không nói.
Nhà thiết kế thiên tài gì chứ? Rõ ràng là ăn cắp bản thiết kế của cô mà.
Thành Du Nhiên giận dữ nói, "Hai người này đúng là mặt dày như tường thành luôn rồi."
Ánh mắt Kỷ Dạ Bạch hơi tối lại, hắn khẽ vuốt ve mái tóc của Ninh Hề Nhi, "Hề ngốc, ăn cơm đã."
"Ừm…" Ninh Hề Nhi che giấu nỗi buồn trong ánh mắt, khẽ gật đầu.
Kỷ Dạ Bạch cầm dao nĩa cắt miếng thịt bò trong đĩa của Ninh Hề Nhi một cách tao nhã và quý phái, sau đó đưa đến trước mắt Ninh Hề Nhi, thức ăn ngon như thế nhưng Ninh Hề Nhi lúc này lại cảm giác nhạt thếch chẳng có vị gì.
Phía Ninh Hề Nhi bị bầu không khí ảm đạm bao trùm, nhưng phía Lục thị thì lại tràn ngập không khí vui mừng.
Lục Cẩm Cẩm nhấc váy cầm ly nước uống ừng ực trong văn phòng của Lục Thanh Hà.