Vẻ mặt Ninh Hề Nhi rầu rĩ, "Đừng nói là anh giúp em… gian lận nhé? Đại Bạch, tuy em rất muốn thắng nhưng em muốn đường đường chính chính thắng cô ta, em sẽ không gian lận đâu. Cho dù phải thua đi nữa em cũng sẽ không gian lận."
"Làm như em có năng lực gian lận ấy." Kỷ Dạ Bạch trêu chọc.
Trái tim Ninh Hề Nhi vừa bị tổn thương sâu sắc.
"Thế làm sao em thắng được Tô Vãn Hạ?"
"Em sẽ biết nhanh thôi."
Ninh Hề Nhi vô cùng nghi ngờ cái vẻ ăn chắc của Kỷ Dạ Bạch.
Nhưng khi về tới nhà họ Kỷ, đúng là cô đã bất ngờ đến sững sờ.
Ngôn Dịch Thâm, Ôn Tư Niên, Tiêu Hi Thần, Thành Du Nhiên, Giản Nghi Tuyết… còn có vài học sinh xếp hạng cực cao trong khối đều đang ngồi trong phòng khách.
Nhóm thiên tài này tỏa ra quầng sáng học thuật chói lóa mắt.
Bà Kỷ mỉm cười mang điểm tâm, trà hoa và trái cây cho mọi người.
"Nhà cô lần đầu tiên có nhiều khách thế này." Bà Kỷ vui vẻ ôm lấy khay rồi nói, "Dạ Bạch nhà chúng ta đúng là đã lớn rồi."