Nhìn theo ánh mắt của bà Kỷ, Ninh Hề Nhi cảm thấy như có một tiếng sấm nổ ầm trong đầu mình.
Oh my God!
Sao lại là cô ta…
Hu hu hu…
Nếu nói về những bóng ma trong cuộc đời của Ninh Hề Nhi thì chắc chắn không thể không nhắc tới người này.
"Kỷ Dạ Bạch, Hề Nhi, hello…" Một người với mái tóc ngắn nhuộm hồng, áo phông in hình chiếc motor ngầu lòi, chiếc quần short ngắn để lộ ra đôi chân dài trắng nõn. Trên chân là đôi giầy ăn theo phim Star War của một thương hiệu nổi tiếng.
Một cô gái… cực kì đẹp trai, cực kì ngầu.
Ninh Hề Nhi lễ phép gật đầu, hỏi: "Vãn Hạ, cô về rồi hả?"
Tô Vãn Hạ mở miệng cười: "Ừ, sức khỏe của ông nội dạo này không tốt, bên thành phố Dữ không khí ô nhiễm nặng nề, bác sĩ nói thành phố Anh Đào khá thích hợp để nghỉ dưỡng, cho nên chúng tôi mới chuyển về đây."
Bà Kỷ lo lắng hỏi: "Ông đã có tuổi rồi, không thể qua loa được. Hôm nào để Dạ Mặc sắp xếp cho đội ngũ y tế của Kỷ thị tới kiểm tra cho ông."