Tòa nhà thí nghiệm.
Trong tòa nhà không có một bóng người, chỉ có tiếng bước chân của Ninh Hề Nhi quanh quẩn trong hành lang vắng tanh.
Ninh Hề Nhi cảm thấy có chút kỳ quái, vào giờ này, lẽ ra học sinh đã tan trường cả rồi, sao thầy lại nhờ Giản Nghi Tuyết đi lấy đồ chứ?
Nhưng mà ngày thường Giản Nghi Tuyết cũng thường xuyên ở lại lớp làm bài, sẽ về muộn một chút, chắc thầy cũng biết chuyện này.
"Thầy Mộ Dung?" Ninh Hề Nhi gõ cửa nhưng bên trong không có tiếng trả lời, cô nghi hoặc đẩy cửa ra, còn chưa kịp nhìn rõ cảnh tượng trong phòng thì đã có ai đó đẩy cô về phía trước.
Cạch, cửa bị khóa lại.
Chuông cảnh báo trong đầu Ninh Hề Nhi đột ngột vang lên, đập cửa, "Là ai đang đùa đấy? Thả tôi ra!"
Lờ mờ nghe thấy tiếng người chạy ở bên ngoài, người nọ hình như chạy mất rồi.
Là ai đẩy cô?
Ninh Hề Nhi xoay xoay tay nắm cửa nhưng chẳng thấm vào đâu, tay đút túi quần tìm điện thoại.