Năm phút trước khi trận đấu bắt đầu.
Người bên trường trung học Tây Sơn vùng vẫy giãy chết, một đám người liều mạng tập thể dục.
Bên Mộc Anh thì Kỷ Dạ Bạch vẫn còn đứng trước mặt Ninh Hề Nhi, chỉ về phía cô, "Lát nữa chỉ được gọi tên anh đây, nếu anh nghe thấy em cổ vũ thằng nào khác, em có tin anh..."
"Làm sao?" Ninh Hề Nhi làm mặt "anh thì làm gì được em".
Thấy con bé ngốc lại bật lại, Kỷ Dạ Bạch nhíu mày, cười ác độc, "Có tin anh sẽ hôn em ở trước mặt tất cả mọi người không?"
Ninh Hề Nhi hơi đỏ mặt, "Anh không cần thể diện nữa à?"
"Thể diện sao quan trọng bằng em được?" Giọng nói ra vẻ không sao cả.
Ninh Hề Nhi: "..."
"Anh nhanh đi chuẩn bị đi. Nhanh lên nhanh lên!" Ninh Hề Nhi đẩy hắn ra, mặt vẫn đỏ lừ như tôm.
Mặt Kỷ Dạ Bạch tràn ngập ý cười, hắn đi duỗi cổ tay cổ chân, làm nóng người.