"Đại Bạch, anh làm sao vậy? Khó chịu trong người ư?" Ninh Hề Nhi đặt tay lên trán hắn theo dõi nhiệt độ.
Cảm nhận được bàn tay mềm mại bé nhỏ của cô, đôi môi mỏng của Kỷ Dạ Bạch mấp máy, hắn lấy lại được giọng nói của mình: "Không sao đâu, nhìn xem dạo này em có biến thành xấu xí hay không."
Ninh Hề Nhi tức giận rút tay về: "Anh mới xấu xí! Còn lâu em mới xấu xí!"
"Ồ, anh đây mà xấu à? Con heo em mắt mù rồi sao?"
"Hừ! Em nói anh xấu thì anh xấu!"
Hai người ngây thơ đấu khẩu, dường như vẫn ngọt ngào thân thiết như thường ngày.
Xe dần dần tiến về cổng nhà họ Kỷ.
"Hề ngốc, em vào trước đi, anh lấy chút đồ đã."
"Ừm."
Nhìn theo bóng lưng xinh đẹp tươi trẻ của nhóc con, Kỷ Dạ Bạch chợt siết chặt vô lăng, đầu ngón tay siết mạnh đến mức trắng bệch.
Kết quả giám định cha con của năm bệnh viện hiện ra trong đầu hắn. Tất cả các kết quả giám định, toàn bộ đều kết luận rõ ràng rằng Ninh Hề Nhi và Kỷ Khanh là quan hệ cha con.