NH?
Đó chẳng phải là tên viết tắt của cô sao?
Tai Kỷ Dạ Bạch đỏ rần lên như cậu bé bị người khác phát hiện bí mật nhỏ, hắn chỉnh lại cổ áo rồi nghiêm mặt nói, "Em nhìn nhầm rồi."
"Không thể nào... Thị lực của em mười trên mười đó..." Ninh Hề Nhi đẩy Kỷ Dạ Bạch xuống giường, vạch cổ áo của hắn ra.
Đúng thật là hai chữ cái NH này!
"Đây là chữ viết tắt tên em phải không..." Ninh Hề Nhi kinh ngạc hỏi, đôi mắt ngây thơ như chất chứa cả dải ngân hà sáng lấp lánh.
"Phải thì sao? Cái này là giấy dán dùng một lần thôi, anh dán chơi cho vui thì sao nào!" Ai đó ngoan cố cãi chày cãi cối.
Ngón tay trắng nõn của Ninh Hề Nhi kỳ kỳ trên lồng ngực hắn, cô liếc nhìn ngón tay, sau đó khinh thường nói, "Dán sẽ bay màu, cái này không bị bay nên chắc chắn là hình xăm mà!"
Hình xăm vĩnh viễn cho dù tẩy bằng thuốc vẫn sẽ để lại dấu vết trên da.
Một khi đã xăm thì sẽ khắc cốt ghi tâm.