Ninh Hề Nhi nhìn thấy Ôn Tư Niên nổi bật trong đám nhân viên làm việc bình thường liền cảm thấy không ổn!
"Sao lại là anh ta?"
"Hả? Nguyễn Tây Hạ kinh ngạc hỏi, "Em quen cậu ta à?"
"Coi như quen..."
Ninh Hề Nhi khóc không ra nước mắt, cô chột dạ nhìn Kỷ Dạ Bạch, chỉ thấy anh bắt tréo hai chân, khoanh tay, tư thế nghiêm túc không ai bì nổi.
Cảm nhận được ánh mắt của cô, Kỷ Dạ Bạch quay đầu lại, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt kia chỉ thiếu viết mấy chữ "Ông đây sẽ chém ngươi", khiến Ninh Hề Nhi sợ hãi tới mức giật mình, ôm chặt cánh tay của Nguyễn Tây Hạ.
"Chị Tây Hạ, bảo vệ em..."
"Yên tâm đi, Ôn Tư Niên không phải là thú dữ đâu, kĩ thuật diễn xuất của cậu ta khá tốt, diễn cùng cậu ta em có thể học được rất nhiều điều." Nguyễn Tây Hạ an ủi cô, rồi chuyển chủ đề, "Về việc người đàn ông nào đó ghen thì kệ người ta đi."
"Chị Tây Hạ thật khí phách!"
Khóe mắt của Kỷ Dạ Bạch giật giật, một lần nữa tự nói với chính mình phải nhẫn nhịn.