"Những thứ đó là khoản đầu tư của mẹ, thuộc về khối tài sản trước khi cưới. Lúc ấy đã làm công chứng chứng thực, nếu mẹ bất ngờ thiệt mạng, cổ phần sẽ chuyển cho người con trong tương lai của mẹ… cũng chính là danh nghĩa của tôi. Những cổ phần đó, trước giờ tôi vẫn chưa hề động đến, vẫn luôn để ngài Ninh xử lý nhỉ."
Vẻ bối rối thoáng lướt qua trên mặt Ninh Cảnh Thâm: "Con muốn nói gì?"
Ninh Hề Nhi nhìn Kỷ Dạ Bạch, hắn là người thông minh cỡ nào chứ, sớm đã hiểu ra ý của Ninh Hề Nhi, hắn cười nói: "Theo cháu biết, cả chú và dì cộng lại, cũng chỉ có 29% cổ phần của Ninh thị?"
"Vậy thì sao..."
"Chẳng thể làm sao cả, chỉ là, con mang danh nghĩa cổ đông nắm nhiều cổ phần nhất, cũng đồng nghĩa với việc con có quyền phát biểu. Nói không chừng ngày nào đó nghĩ quẩn, con chạy đi xin phá sản, mọi người cùng xong đời ha." Ninh Hề Nhi buông thõng tay, vẻ mặt đầy vô tội.
Ninh Cảnh Thâm đập bàn, quát lớn: "Con muốn chọc cho bố tức chết à?"