"Ưm..."
Bên thành bể bơi thỉnh thoảng truyền đến tiếng rên khẽ của cô gái nào đó.
Người giúp việc nấp một bên chứng kiến một nụ hôn nóng bỏng mãnh liệt mà mặt đỏ tim đập mãi không thôi.
Chà chà, cậu chủ nhà cô hành động quả quyết ghê đó!
Không chỉ thành công cứu được cô Ninh, lại hệt như kiểu giám đốc ngang ngược độc tài hôn phu nhân nhà mình.
A hu hu, thật sự xấu hổ ghê đó!
...
"Đau..." Ninh Hề Nhi vất vả lắm mới nặn được một chữ, lúc này mới kéo được lý trí của Kỷ Dạ Bạch quay về.
Hắn bỗng nhiên cảm nhận được bàn tay mình vẫn đặt lên hông Ninh Hề Nhi, mà trên phần bụng của Ninh Hề Nhi, vẫn còn vết thương do Lục Chanh gây nên.
Hắn mạnh tay như vậy, cô có thể không đau chắc?
Kỷ Dạ Bạch liền mau chóng buông lỏng ra.
Ninh Hề Nhi hít thở không khí mới, cả người cô cảm giác như được sống lại.
Thở dốc được mấy hơi, Kỷ Dạ Bạch ân cần nhìn cô, hắn tiến lên một bước, muốn giúp cô thở dễ dàng hơn.