Trên đời này lấy đâu ra nhiều chuyện trùng hợp như vậy?
Kỷ Dạ Bạch ôm chặt cô nhóc bị dọa sợ: "Đừng sợ, anh đến rồi."
Năm chữ ấy lại khiến cơ thể cứng đơ vì sợ hãi của Ninh Hề Nhi rốt cuộc cũng thả lỏng.
…
Bệnh viện.
Tiếng khóc đứt quãng của Đổng Anh Lạc truyền ra từ phòng bệnh, vừa yếu đuối vừa ấm ức.
Ninh Hề Nhi do dự rồi đi vào.
Nhìn thấy Ninh Hề Nhi, Đổng Anh Lạc lập tức trở nên kích động: "Hề Nhi, sao cô lại bỏ tôi lại, hu hu hu..."
Ninh Hề Nhi mở to mắt.
"Tôi..." Cô muốn giải thích song lại phát hiện cho dù nói thế nào thì câu giải thích của cô cũng đều thiếu sức thuyết phục.
Hai người đi cùng nhau, cô lành lặn trở về, còn Đổng Anh Lạc lại phải chịu chuyện như vậy...
Hơn nữa Đổng Anh Lạc còn là vì cứu cô...
"Xin lỗi..." Ninh Hề Nhi cắn môi, cúi người xin lỗi.
Đổng Anh Lạc khóc nghẹn ngào: "Sự trong sạch của tôi đều bị hủy hoại hết rồi... vì sao lại bỏ tôi lại một mình?"