"Miêu Miêu? Em sao thế?" Ninh Hề Nhi không để ý đến Lục Thanh Hà, cô ngồi xổm xuống ôm lấy Miêu Miêu.
Lục Thanh Hà thấy Ninh Hề Nhi dám coi nhẹ bà ta, bà ta lập tức giận dữ, "Tôi đang nói chuyện với cô đấy, cô không nghe thấy sao?"
Ninh Hề Nhi liếc bà một cái, "Miêu Miêu đang khóc, bà không thấy à?"
Lục Thanh Hà chán nản, muốn mắng Ninh Hề Nhi nhưng bị Cung Tu cản lại.
"Mẹ, không còn sớm nữa, mẹ đi nghỉ sớm đi."
Lục Thanh Hà giận dữ trừng mắt nhìn Cung Tu, chửi thầm một tiếng "đồ vong ân bội nghĩa", bất mãn đi lên tầng.
Cung Tu cười chua chát, ánh mắt anh ta dừng lại trên người hai người Ninh Hề Nhi và Miêu Miêu.
"Hu hu hu..." Miêu Miêu khóc đến sưng mắt, cô bé nhoài vào trong ngực Ninh Hề Nhi, nức nở nói, "Chị Hề Hề, Thâm Thâm xấu lắm, anh ấy không cần em nữa rồi hu hu hu..."