Trên gương mặt điển trai của Tiêu Hi Thần hiện rõ rành rành bốn chữ không thể tin nổi, trái tim trong lồng ngực cậu ta đập mãnh liệt.
Thình thịch, thình thịch!
Từng tiếng lại từng tiếng, dồn dập mạnh mẽ.
Thành Du Nhiên tỏ tình với cậu ta...
Du Nhiên nói... tôi thích cậu...
Tiêu Hi Thần như một tên ăn mày trúng vé số năm trăm vạn, lòng xuân phơi phới!
Ý ý ý!
QAQ!!
Cậu ta trở tay túm chặt cổ tay Thành Du Nhiên, kích động nói năng lộn xộn, "Du Nhiên, cậu, tôi... chúng ta... a a a!"
Tất cả người trong lớp học đều ngơ ngác nhìn hai người, Tiêu Hi Thần không nghĩ đến việc mình bị người ta vây xung quanh như đang nhìn một con khỉ, cậu ta kéo Thành Du Nhiên chạy vụt ra khỏi lớp học.
"Ha ha ha, Tiêu Hi Thần sẽ không nghĩ là thật chứ?"
"Hôm nay là Cá tháng tư mà!"
Ninh Hề Nhi móc điện thoại ra xem, ôi chao, quả nhiên hôm nay là mùng 1 tháng 4, vừa nãy hại cô kích động chết mất!