"Hừ! Bây giờ biết sợ rồi à? Lúc lừa người anh lợi hại lắm cơ mà?"
Kỷ Dạ Bạch lại nghẹn họng, nếu người khác nói với hắn như vậy, đảm bảo là cái gã đó đã không muốn sống nữa rồi!
Nhưng nàng dâu nhỏ nhà hắn lại dám nói! Hắn có thể... có thể làm gì được đây?
Vẫn nên nhịn một chút...
"Hôm đó anh chỉ muốn trêu em thôi... Không ngờ em lại tin thật." Kỷ Dạ Bạch nghiêm chỉnh nói, "Với lại, sao anh có thể để em sinh con khi còn nhỏ tuổi như này, rất hại cơ thể..."
"Ồ, vậy ý anh là không phải lỗi của anh, là do em ngốc sao?"
"Không, em thông minh dễ thương thiện lương xinh đẹp..." Kỷ Dạ Bạch khen người ta mà mặt không đổi sắc, còn vô sỉ đánh bài tình cảm, "Máu trên giường hôm đó, thật ra là do anh bị thương nên mới dây ra đó..."
Hắn hạ giọng, nghe qua còn có vài phần tủi thân. Ninh Hề Nhi mềm lòng, lo lắng hỏi, "Anh bị thương ở đâu? Để em xem nào..."