Kỷ Dạ Bạch kiêu căng ngạo mạn nói, "Muốn đi còn không nhanh lên?"
"Xong liền! Em dẫn đường cho!" Tiêu Hi Thần vừa lảm nhảm vừa dẫn Kỷ Dạ Bạch đến lớp F.
Lớp F, là lớp kém nhất ở trường Trung học Phổ thông Mộc Anh. Người vào lớp này, quá nửa là con nhà giàu mới nổi, hoặc là con cháu nhà giàu có thành tích cực kém.
Ở trong bầu không khí âm u rối loạn này, Ninh Hề Nhi giống như không bị điều gì làm phiền hết, đeo tai nghe, im lặng làm bài thi.
Kỷ Dạ Bạch đứng ngoài hành lang, xuyên qua cửa sổ dùng ánh mắt phức tạp khó hiểu nhìn Ninh Hề Nhi.
Muốn tới gần, lại sợ chính mình sẽ tổn thương cô.
Trong lớp.
Một tên mặc quần áo như mấy tên công tử bột gõ bàn học Ninh Hề Nhi.
Ninh Hề Nhi gỡ tai nghe xuống, "Có chuyện gì không?"
Tên đó mặc đồng phục học sinh nhưng cà vạt lại thắt thành bông hoa, gã cười với Ninh Hề Nhi, "Tôi có một đề không biết làm, cậu có thể giảng giúp tôi được không?"