Khí thế mạnh mẽ của Kỷ Dạ Bạch hoàn toàn áp chế được Mộc Y Tinh. Cô ta vừa bẽ mặt vừa giận dữ kinh khủng, nhìn về phía Kỷ Dạ Bạch với ánh mắt phức tạp khó đoán, ánh sáng kỳ dị lóe lên từng hồi.
"Cậu Kỷ đã bảo tôi cút, tôi cút là được chứ gì!" Cô ta vuốt tóc, khuôn mặt xám xịt nhưng trong lòng đã suy tính ra một kế hoạch đối phó với Kỷ Dạ Bạch...
Bà Kỷ yêu chiều xoa đầu Ninh Hề Nhi, "Hề Nhi của chúng ta phải chịu thiệt thòi rồi."
Ninh Hề Nhi có hơi sợ hãi vì được mọi người quá yêu mến. Cô có thể cảm nhận được người nhà họ Kỷ thật lòng đối tối với cô, còn thể hiện rõ sự bảo vệ cô trước mặt người khác như vậy nữa, cô thật sự rất cảm động.
"Cháu cảm ơn dì..." Cô cũng cảm ơn họ một cách chân thành nhất.
Bà Kỷ có vẻ mất hứng, "Sắp đính hôn tới nơi rồi mà còn gọi dì à? Mẹ đã bảo con phải đổi cách gọi rồi cơ mà?"
Ninh Hề Nhi không hiểu, "Đính hôn ấy ạ?"