Ông cụ Kỷ nói những lời này vô cùng khí thế, không cho phép bất cứ ai ngỗ nghịch lại ý của ông!
Bảo vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh nhanh chóng có mặt, túm lấy Lục Thanh Hà rồi thẳng tay tống bà ta ra cổng!
Lục Thanh Hà mất mặt, tóc tai bù xù gào thét, "Mấy người là lũ cướp... cướp!"
Thấy người vợ mới cưới bị đối xử như vậy, Ninh Cảnh Thâm giận tím mặt, "Ông cụ, ông hơi quá đáng rồi đấy?"
"Thế cậu không quá đáng với Hề Nhi chắc? Ta chỉ ăn miếng trả miếng với cậu mà thôi! Hề Nhi là con gái cậu, nó cũng biết đau, cũng biết khổ!" Ông cụ Kỷ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, gõ mạnh cây gậy ba toong xuống sàn, "Đừng có phụ lòng con bé Tống Vị Ương rồi phụ lòng cả đứa con gái mà nó đã để lại cho cậu!"
Nhắc tới tên của mẹ Ninh Hề Nhi, chỉ trong thoáng chốc Ninh Cảnh Thâm như già đi vài tuổi, đôi mắt sâu thẳm nhìn Ninh Hề Nhi đầy phức tạp, ông mấp máy môi như định nói gì rồi nhắm mắt lại.