"Tôi cứ ở đây đấy! Nơi này cũng là phòng tôi!" Ninh Hề Nhi nói năng đầy khí thế.
Lục Cẩm Cẩm ngẩn ra một lát, rồi lại khinh bỉ hừ một tiếng: "Ở đây thì có gì hơn người? Có bản lĩnh thì cô gả cho anh Kỷ đi!"
Chưa đợi Ninh Hề Nhi kịp lên tiếng, Lục Cẩm Cẩm đã lanh chanh nói: "Có điều... nhà họ Kỷ không phải nơi mà cô có thể tùy tiện gả vào được!"
Ninh Hề Nhi thật muốn cười vào mặt cô ta!
Cô cười giả lả: "Vâng vâng vâng, cô nói thế nào thì là thế đó."
Lục Cẩm Cẩm khoanh tay đắc ý: "Tôi khuyên cô nên tránh xa anh Kỷ ra một chút!"
Ninh Hề Nhi quả thực rất phối hợp bước ra xa mấy bước, giãn khoảng cách với Kỷ Dạ Bạch.
Thấy cô biết điều như vậy, Lục Cẩm Cẩm càng thêm khẳng định, chắc chắn anh Kỷ chỉ vui đùa với cô ta một chút mà thôi!
Lục Cẩm Cẩm thường xuyên tham gia các buổi tiệc xã giao của tầng lớp thượng lưu thành phố Anh Đào, nhưng cô ta không hề quen Ninh Hề Nhi, vậy thì chắc chắn Ninh Hề Nhi không phải là con nhà giàu.